Sở hữu một căn penthouse cao cấp hay biệt thự đã trở nên nhàm chán. Thứ bất động sản xa xỉ thời thượng hiện nay là một vườn nho. Khi các đại gia bắt đầu quan tâm đặc biệt tới rượu vang và các vườn nho, một loại dịch vụ mới của tập đoàn Chrisitie's sẽ ra đời nhằm giúp họ nắm bắt được quá trình mua bán này.
Các đại gia thế giới bắt
đầu thấy nhàm chám với mọi thứ bất động sản quen thuộc như nhà cửa hay
các căn hộ cao cấp. Họ chuyển hướng quan tâm qua các vườn nho. Rượu vang
hảo hạng là một thứ tài sản mang đầy đủ các đặc điểm về chiều sâu văn
hóa, dấu ấn cá nhân và vừa đủ giá trị để thu hút các nhà đầu tư nghiêm
túc vào một số các vườn nho đang đi vào hoạt động.
Một sự kiện
đặc biệt của nhà Christie's dự định diễn ra tại Hong Kong vào ngày 25/5
tới, dành cho những nhà đầu tư đang tìm kiếm lời khuyên từ các chuyên
gia về chuyện mua bán các vườn nho là "Vineyards by Christie's
International Real Estate". Sự kiện này sẽ tập trung vào cung cấp một
dịch vụ liên kết những nhà đầu tư quan tâm tới hoạt động kinh doanh nho
và rượu, với các chuyên gia rượu vang, bất động sản rượu vang hàng đầu
thế giới. Chủ trì sự kiện là Bonnie Stone Sellers, Tổng giám đốc của
Hiệp hội bất động sản quốc tế Christie's.
Dễ nhận thấy rằng nếu so với các biểu tượng văn hóa lâu đời nhất, một
vườn nho có những lý do quyến rũ bất kì ai. Những tua xoắn đầy sức sống
của nho đã được dùng trong các nghi thức chúc mừng ở các hầm mộ Ai Cập
cổ đại, trong tranh Hy Lạp, La Mã, trước khi xuất hiện ở Trung Quốc
trong triều đại nhà Hán, thế kỉ thứ ba sau công nguyên. Trong suốt thời
Trung Cổ châu Âu, hình ảnh liên quan đến chùm nho và bình nho cũng xuất
hiện trên các loại thảm, trang phục, giáo đường Do Thái, giường gỗ sồi
hay một số chất liệu dành để ghi chép.
Và, con người hiện đại
cũng đang quen với việc uống, nếm thứ chất lỏng lên men từ quả nho.
Trong năm 2010, ngành công nghiệp rượu vang toàn cầu sản xuất được
26.216.967 tấn vang (tương đương mỗi người trên trái đất này được uống 5
chai vang).
Riêng ở Ý và Pháp, sản lượng này là 4,5 triệu tấn,
gấp đôi sản lượng vang ở Mỹ và gấp 4 lần ở Úc. Các quốc gia Âu châu vẫn
chủ yếu kiểm soát các qui trình sản xuất, riêng giá cả vang thì lại tùy
thuộc vào các hãng rượu vang lâu đời. Hiện tại, một số vườn nho lâu năm ở
châu Âu đang được rao bán ở mức giá thấp hơn 40% so với giá ở một thập
kỉ trước.
Nhu cầu khổng lồ của thị trường châu Á đối với hàng hóa
cao cấp phương Tây đang khiến lục địa này tiếp nhận rượu vang nồng
nhiệt, nhất là sau khi Trung Quốc bãi bỏ luật áp thuế lên đồ uống có cồn
năm 2008. Khi đó Hong Kong trở thành điểm đến tuyệt vời và đông đúc cho
hoạt động kinh doanh rượu. Doanh thu ở Trung Quốc đã tăng đến 194,5 %
trong khoảng 2007 đến 2011 và dự báo con số này có thể tăng mạnh trong
khoảng 2012 đến 2016. Lúc đó, Vinexpo (một triển lãm và diễn đàn về vang
được tổ chức luân phiên hàng năm giữa Bordeaux và Hong Kong) mong đợi
rằng Trung Quốc sẽ trở thành thị trường tiêu thụ rượu vang lớn thứ hai
thế giới, chỉ sau Mỹ.
Tháng 11 năm ngoái, một lô rượu vang gồm
10,000 chai rượu đã bị phát hiện trong một ngôi nhà bỏ hoang ở Ôn Châu,
gần Thượng Hải. Nhưng hầu hết rượu trong số này là rượu giả. 70% chai
vang mang nhãn Château Lafite được bán ở Trung Quốc cũng là giả. Kiểm
soát hoạt động sản xuất rượu vang cao cấp tại thị trường đang nổi này
được cho là sẽ sinh nguồn lợi nhuận khổng lồ. Thế nhưng liệu các nhà đầu
tư quốc tế có thể giành được các vườn nho ở mức cao xa thế này không?
Điều
này vẫn còn phải được xem xét. Mùa hè trước, một vườn nho Burgundian
tại khu vực lâu đài Château de Gevrey-Chambertin có từ thời Trung Cổ đã
được Louis Ng, giám đốc một casino ở Macao, bán với giá 10 triệu USD.
Mức giá này tương đương giá của một căn hộ lớn, cao cấp thuộc vùng
thượng lưu London Knightbridge hoặc khu nhà giàu Upper East Side,
Manhattan.
Louis Ng có tiếng như là một người sành rượu. Trên
thực tế, cách tiếp nhận của mỗi vùng rượu nho đối với các nhà đầu tư
quốc tế khá đa dạng. Tại Bordeaux, miền đất sản xuất rượu vang lớn nhất
thế giới, các nhà đầu tư châu Á được xem như là nhóm người cứu rỗi nền
công nghiệp "ốm yếu" bởi các loại suy thoái và đảo điên của giá cả.
"Bordeaux
khá khác biệt so với Burgundy: vùng đất này đã trở thành đất tứ xứ từ
ít nhất 700 năm nay", Michael Baynes, một chuyên gia của hãng bất động
sản Maxwell-Storrie-Baynes, có trụ sở đóng tại Bordeaux cho biết. Công
ty này hiện là một trong các thành viên của tập đoàn tài chính quốc tế
Christie's, chuyên hợp tác cung cấp và triển khai dịch vụ tư vấn và một
số dịch vụ nhất định khác.
Tập đoàn Christie's cho biết lợi nhuận
từ mạng lưới hội viên của tập đoàn giúp cung cấp một gói dịch vụ hoàn
hảo trong quá trình nắm bắt được quyền sở hữu hợp pháp (tiếng Pháp của
loại văn bản này là relevé parcellaire - dành cho những vườn nho cần
được mô tả chi tiết và yêu cầu được thẩm tra - và một số loại giấy tờ
khác có vai trò quan trọng trong quá trình mua bán với các điều khoản
bắt buộc phải tuân theo hoặc tùy thuộc vào lựa chọn của bên mua).
Ngoài
ra, dịch vụ này cũng cung cấp nhiều trợ giúp chuyên môn về trách nhiệm
trong sản xuất, giá cả các loại rượu quý và hiếm, đàm phán và mức tự do
trong hoạt động phân phối nội địa.
Nguyên nhân để các gia đình sở
hữu vườn nho bên Pháp bán các bất động sản, theo Baynes, là "Lí do bán
thường khá đặc trưng, nếu trong một gia đình 3 anh em trai được thừa kế 1
vườn nho nhưng cả không ai trong số họ có khả năng mua đứt phần thừa kế
của hai người kia. Thế là, họ bán".
Trong một năm, trung bình có
khoảng 30 vườn nho Bordeaux được bán qua bán lại, và trong 30 tháng
trước, cứ một tháng lại có hai người Trung Quốc mua những bất động sản
loại này. Điều này có nghĩa là hơn 2/3 các vườn nho hiện tại có khả năng
được bán cho các chủ người Trung Quốc.
Vậy ai là những nhà đầu
tư mới? Có hai dạng chủ đầu tư này: Một là những nhà sản xuất vang lâu
năm - nhóm người đã sở hữu một lâu đài nho, hiểu được quá trình và cơ
hội để mở rộng kinh doanh; và hai là các đại gia quốc tế, nhưng người
biết ít nhưng dám chi nhiều. Trong cả hai trường hợp, Christie's sẽ kiểm
tra tài khoản kiểm toán liên quan tới họ, điều khiển và giúp quá trình
giao dịch diễn ra trơn tru, đồng thời thành lập mô hình và các mối quan
hệ kinh doanh chuẩn mực.
"Những người mua có khi cũng là những
nhà ngoại giao Hoa Kỳ, họ muốn thưởng thức cuộc sống với một vườn nho,
hoặc những nhà tài phiệt và các chuyên gia rượu cũng từ Hoa Kỳ, những
người chỉ muốn làm ra loại vang hảo hạng nhất", theo Baynes.
Cũng
theo ông, rất ít chủ các vườn nho đầu tư vì tiền. Họ làm vì đam mê hoặc
sở thích, họ có tiền và chỉ muốn mua một vườn nho vì điều đó làm họ
vui.
Tuy vậy, để làm ra được một loại vang với sản lượng lớn, đam
mê cá nhân thôi chưa đủ, nó cần được kết hợp với những khả năng tối
quan trọng liên quan đến người lao động và máy móc. Và khi nhu cầu của
người tiêu dùng bắt đầu tăng lên theo phong trào "uống vang là mốt", các
chủ đầu tư càng đầu tư thương mại hoành tráng, thì các sản phẩm cuối
càng ít mang dấu ấn cá nhân của họ. Một lượng vang lớn sẽ được vận
chuyển đến châu Á. Liệu sẽ có hệ quả gì từ điều này?
Hiệp hội
kiểm soát xuất xứ và tiêu chuẩn vang theo vùng (Appellation d’Origine
Contrôlée - AOC) đã áp dụng các quy chế nhất định để bảo vệ món đồ ăn
thức uống đặc trưng cho từng vùng ở châu Âu, đặt biệt là ở Pháp, nơi
khái niệm này ra đời và chính phủ Pháp vẫn rất trọng vọng những nhà sản
xuất đồ ăn thức uống dạng này.
Tuy nhiên, cây viết chuyên về vang
của báo Financial Times, nhấn mạnh rằng các tay rượu Trung quốc thường
thích "vang đỏ, nhạt, khô, không quan trọng rằng nơi nào sản xuất ra nó.
Điều này đang thay đổi dần dần từ từ nhưng chắc chắn không đủ mạnh để
khiến người Pháp thay đổi cách thức làm rượu ở Bordeaux".